
Một sự việc gây xôn xao dư luận Trung Quốc vừa xảy ra tại thành phố Vũ Hán, tỉnh Hồ Bắc.
Một người đàn ông 51 tuổi tử vong tại khách sạn sau khi thuốc tim của ông bị nhân viên lễ tân giữ lại suốt nhiều giờ mà không chuyển lên phòng. Cái chết này đã làm dấy lên tranh cãi về trách nhiệm của khách sạn khi xử lý các tình huống khẩn cấp liên quan đến khách lưu trú, theo SCMP.

Người đàn ông họ Hồ được phát hiện đã qua đời vào chiều 20/11/2025 tại khách sạn Yeste (Vũ Hán, Hồ Bắc). Tối hôm trước, sau giờ làm, vì nhà xa nên ông Hồ được một người bạn tên Hàn Thuận dẫn đến khách sạn để nghỉ lại.
Khoảng 9h hôm sau, ông Hồ gọi điện cho Hàn Thuận, nói mình cảm thấy không khỏe và cần lấy thuốc đang để ở nhà một người bạn khác. Hàn Thuận lập tức đi lấy và mang đến khách sạn lúc 9h40.
Khi đến nơi, Hàn Thuận yêu cầu nhân viên lễ tân chuyển thuốc lên phòng giúp, nhưng anh chỉ biết họ và biệt danh của ông Hồ chứ không có tên đầy đủ hay số phòng.
Hàn Thuận đề nghị lễ tân tra thông tin khách để hỗ trợ, song nhân viên khách sạn từ chối, cho rằng “không thuộc trách nhiệm” và không thể xác minh người nhận. Sau đó, dù Hàn Thuận gọi điện nhiều lần cho ông Hồ nhưng ông không bắt máy. Do có việc gấp, anh Hàn Thuận để lại tin nhắn rồi rời khách sạn.
Năm tiếng sau, thấy đã quá giờ trả phòng, nhân viên dọn dẹp mở cửa kiểm tra thì phát hiện ông Hồ đã tử vong. Gia đình nạn nhân kiểm tra camera an ninh và xác nhận thuốc vẫn nằm tại bàn lễ tân từ sáng đến chiều, không hề được đưa lên phòng.
Theo hình ảnh gia đình cung cấp, loại thuốc bị giữ lại là thuốc điều trị cao huyết áp và đau thắt ngực, rất cần thiết đối với người có bệnh tim mạch.
Gia đình ông Hồ vô cùng bức xúc, lên án khách sạn vì biết khách đang chờ thuốc, lại liên lạc không được, nhưng vẫn không kiểm tra tình trạng của khách hay tìm cách đưa thuốc lên. Họ cho rằng sự chậm trễ này có thể đã tước đi cơ hội cứu mạng ông.
Phía khách sạn giải thích, do người giao thuốc không nói rõ tình trạng sức khỏe của nạn nhân, và vì lý do “bảo vệ quyền riêng tư”, họ không mở túi thuốc để xem đó là thuốc gì. Anh Hàn Thuận cũng nói, bản thân anh không biết ông Hồ mắc bệnh gì, chỉ giúp lấy thuốc theo lời nhờ mà không hiểu mức độ nguy cấp.

Vụ việc đã trở thành chủ đề tranh luận trên mạng xã hội Trung Quốc. Một số người yêu cầu khách sạn phải chịu trách nhiệm, bởi họ hoàn toàn có thể gọi điện, gõ cửa hoặc kiểm tra khách khi không thấy khách nghe điện thoại.
Số khác lại cho rằng, anh Hàn Thuận mới là người sơ suất vì không cung cấp thông tin đầy đủ và không nêu rõ tính cấp bách của tình trạng bệnh. Một số ý kiến khắt khe hơn nhận định ông Hồ lẽ ra nên đến bệnh viện ngay khi thấy sức khỏe bất ổn thay vì trông chờ vào thuốc.
Trao đổi với trang Ningbo Evening News, luật sư đại diện văn phòng Luật Phúc Hi (Hồ Bắc) nhận định, anh Hàn Thuận hành động vì thiện chí nên không phải chịu trách nhiệm pháp lý.
Trong khi đó, trách nhiệm của khách sạn cần được đánh giá dựa trên câu hỏi quan trọng: liệu loại thuốc họ không giao có khả năng cứu sống ông Hồ hay không.
Luật sư này cũng nhấn mạnh các khách sạn cần cập nhật quy trình dịch vụ, đặc biệt trong bối cảnh ngày càng nhiều khách lưu trú đặt thuốc thông qua các ứng dụng giao hàng.
